XtGem Forum catalog
GauCute.Wap.Sh
Trang ChủGirl XinhDiễn Đàn
loaThông Báo:
Khai trương diễn đàngaukute.wapka.me mời bạn tham gia, tuyển 3 admin quản lý diễn đàn
Trang chủ » »
Tìm Kiếm| Lượt Xem : () | Tập tin chủ đề (0)
↓

HẸN GẶP LẠI CẬU

Nó không phải là một học sinh ngoan điển hình, siêu chăm học và lúc nào cũng đi đến nơi về đến chốn. Còn Dũng cũng không phải là một học sinh cá biệt điển hình theo kiểu bất trị và hỗn xược. Bọn nó có thừa thời gian để cùng khám phá hàng chục con đường mới, buôn dưa lê đến tận giờ cơm, bàn tán về mấy đứa khìn khìn trong lớp, dầm mưa đến khi ướt nhẹp trên những lối đi bất tận. Hóa ra cậu bạn lúc nào cũng nghịch phá và cười đùa của lớp nó lại có một thế giới quan sinh động và vốn hiểu biết cực kỳ phong phú. Những cuộc nói chuyện của Dũng và nó trên lớp bắt đầu dài ra. Dài đến mức giờ ra chơi không còn đủ nữa. Mỗi buổi chiều đi học thêm về sớm, bọn nó đạp xe song song trên con đường 10 làn rộng thênh thang. Dũng kể chuyện thao thao bất tuyệt, còn nó cười ầm lên, vang vọng cả con đường vắng vẻ. Không có gì khó hiểu, đạp xe ngay cạnh nó là cây cười thiên bẩm, niềm tự hào của lũ con trai, siêu sao kịch nói của đám con gái và mối bận tâm điên đảo của các thầy cô giáo.
HẸN GẶP LẠI CẬU
{Tải ảnh}_{Resize}

- Đi với tôi chút nữa đi! – Dũng nài nỉ lúc nó chuẩn bị rẽ vào trong ngõ.

- Nhưng đến nhà tôi rồi.


- Thì đi với tôi chút nữa. Nhà bà xa thế mà hôm nào tôi cũng về cùng con gì.


Nhà Dũng và nhà nó ở hai đầu đường lớn. Chiều dài của con-đường-10-làn là gần 7 cây số, đủ để làm cho đám học sinh đạp xe đi học phải ngán ngẩm. Bọn nó thường đạp xe cùng nhau đến nơi bất kỳ nào. Nó không nhớ hết nội dung những cuộc nói chuyện nhảm nhí vào mỗi buổi chiều lan man ấy. Chỉ biết là sau mỗi lần nói chuyện và đạp xe vô định như vậy, nó thường ngủ rất ngon, và háo hức đợi chờ buổi chiều hôm sau đến thật mau, thật mau…


*


Bọn nó đạp xe với nhau không biết bao lần trên con đường đầy gió. Những câu chuyện dài ra mãi, còn con đường cứ như ngày một ngắn đi. Có lẽ vì vậy mà điện thoại của nó cứ đều đặn rung vào 9 giờ rưỡi tối. Nó chỉ cúp máy khi cuộc nói chuyện đã kéo dài ít nhất một tiếng đồng hồ.


- Này bà, dạo này cái Hiền hay mua đồ ăn cho tôi lắm, ăn cùng nhá?


- Ok, hí hí.


- Này bà, hôm qua tôi nghỉ học, cái Hiền chép cho tôi tất cả các môn đấy!


- Đỡ quá, tôi khỏi phải mỏi tay, he.


- Này, cái Hiền mới tỏ tình với tôi bà ạ!


- Gì cơ? – Nó sững người, không tin vào những gì Dũng vừa nói.


- Nó nói thích tôi, rồi hỏi tôi có thích nó không. – Dũng thành thật.


- Thế ông có thích cái Hiền không?


- Thì cũng hơi hơi…


- Vậy thì đồng ý đi chứ còn chờ gì nữa???


Dũng cúp máy.


Tim nó đập loạn xạ, và đó là lần đầu tiên cuộc nói chuyện của bọn nó kết thúc trước 10 giờ. Nó nằm vật ra giường, nhìn mông lung lên trần nhà, trong đầu xuất hiện vô vàn ý nghĩ. Nó có thể nói “Đừng!”, có thể nói “Không phải vậy đâu!”, có thể nói bất cứ điều gì để những buổi chiều đạp xe của bọn nó không bị xáo trộn. Nhưng nó đã không làm vậy, hay ít nhất là nó mất sạch mọi động lực và dũng khí để thốt ra những câu tương tự.


Bỗng điện thoại rung…


- Tôi nói cái Hiền là cho tôi 20 phút nữa để suy nghĩ.


- Lại còn nghĩ gì nữa? Tôi thấy cái Hiền cũng tốt mà.


- Ừ, nhưng mà tôi xin 20 phút rồi, nên tôi với bà nói chuyện nốt 20 phút nhé?


20 phút không dài không ngắn. Những ngày sau đó, nó vẫn nhận được những cuộc gọi đều đặn.


- Này bà, số điện thoại cái Hiền là bao nhiêu ấy nhỉ?


- Ông phải có chứ, sao lại hỏi tôi?


- Máy tôi hỏng màn hình, chả nhìn thấy.


- …


- Này bà, đọc cho tôi số cái Hiền đi!


- Sao ông hỏi suốt vậy? Ông ghi vào chỗ nào cho dễ nhớ đi.


- Thì tôi quên mất, không được à?


Những cuộc điện thoại của bọn nó ngày càng thưa thớt. Nó lại quen với việc đi học về một mình như trước kia, trên con đường rộng thênh thang, quá nhiều nắng, quá nhiều mưa, quá nhiều gió lạnh. Mọi thứ kết thúc không có nguyên nhân, hay đơn giản là không ai nói rõ nguyên nhân, cũng đột ngột như khi bắt đầu. Nó cố gắng về thật sớm mỗi lúc đi học về, và tránh mặt Dũng
“Nó và Dũng chưa gặp lại nhau lần nào kể từ khi tốt nghiệp, đến giờ đã 2 năm. Dũng ngồi đối diện, hỏi han dồn dập và thao thao hằng hà sa số chuyện, còn nó lại cười sằng sặc, như thể mọi khoảng cách giữa bọn nó không hề tồn tại…”


Ngày tốt nghiệp, Dũng nói muốn chở nó về nhà. Con đường lúc nào cũng ngắn khi bọn nó đạp xe song song, giờ bỗng trở nên dài lê thê và trống rỗng. Đã mấy lần nó toan nói về một cái gì đó, nhưng từ ngữ cứ chạy đi đâu mất. Nó im lặng ngắm hàng cây chậm chạp trôi qua cùng những vòng xe. Giữa hè, phượng nở đỏ chói nhưng rời rạc, rực rỡ nhưng man mác buồn… Bọn nó hẹn nhau lần cuối để lên Hà Nội học. Nó chẳng nói gì, nhưng khẽ thì thầm khi cậu ấy vừa bước lên xe bus để đi về hướng khác: “Hẹn gặp lại cậu!”.



<<12

Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
Đánh giá : (like - dislike)
vote
/ - phiếu

↑Cùng Chuyên Mục

♥Bạn xem chưa ?

iconMẹo kiếm 2000 xu thần nông đơn giản P1
iconcảnh báo lừa đảo game qua nạp thẻ cào(nên đọc)
iconHướng dẫn cày xu thần nông hiệu quả
iconHuyền thoại của thế giới
iconĐông này lạnh lắm, anh đã có người để yêu thương chưa?

Game Hot

♥Thống Kê
Từ Khóa:
Quy Định
Hỗ trợ
Liên Hệ: 0986974633
Email: Quang.quachvan50@gmail.com
Chia sẻ bài viết này: sms G ZFT
© 2013-2016 GauCute.Wap.Sh
Powered: xtgem
DMCA.com