Thông Báo:
Trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau…
Người ta thường khó mà
học được cách nói lời tạm
biệt với tình yêu, khó mà
chấp nhận để tình yêu trở
thành kỷ niệm, và người
đã yêu trở thành dĩ vãng. Hay nói đúng hơn là
không đành lòng.
"Tay trong tay là tình còn ấm Tay buông tay rồi tình lạnh
thiên thu..." Làm sao mà hai người đã từng
nhớ nhung, thương yêu,
chăm sóc lẫn nhau, một sớm
mai kia bỗng dưng buông tay
và nhìn nhau như người lạ
trên phố? Làm sao mà bỏ lại sau lưng bao nỗi ngậm ngùi,
những tháng ngày chung đôi,
làm sao mà dễ dàng quên đi
một ánh mắt khiến lòng
mình reo vui, nụ cười khiến
tim mình loạn nhịp, và bóng hình bấy lâu vẫn thân thiết
gắn bó? Ngay cả khi người ta biết
bóng hình đó đã không còn
thuộc về mình nữa. Ngay cả
khi từ trong sâu thẳm trái
tim, người ta biết rất rõ cái
mình đang níu giữ là cái không có thực, nó chỉ là cái
bóng của tình yêu đã từng có,
là chút hương thơm đọng lại
của đóa hoa đã phai tàn mà
thôi … Tôi vẫn nghĩ người ta yêu, rồi
chia tay nhau hẳn là buồn
lắm. Buồn đến nỗi ra phố
cũng nhớ dáng người kia bước
đi thế nào, uống một ly cafe
cũng nhớ cách người ấy vẫn cầm chiếc cốc ra sao, ngước
lên trời thấy mây trắng bay
cũng nhớ màu áo cũ, đưa mắt
nhìn xuống tay cũng thấy
trống vắng những ngón đan
cài. Lúc mới yêu thật vui biết bao
nhiêu, thì khi hết yêu cũng
buồn đến bấy nhiêu. Cũng bởi
vì Tình yêu đẹp quá. Nào ai
muốn để cho những điều đẹp
đẽ trở thành hoài niệm bao giờ. Lại càng chẳng ai muốn
mất tình. Cho dẫu người tình
đã đi xa cả một đoạn đường
dài không sao chạm vào nhau
được nữa. Chỉ còn lại đây,
một trời lá bay chia lìa, một hạnh phúc tưởng chừng đến
tay rồi chợt vỡ, một tình yêu
vẹn tròn rồi chia xa, và
những hẹn hò từ từ khép lại… Thực ra, điều đáng buồn và
tiếc nhất, đôi khi không phải
Người yêu, mà chính là Tình
yêu. Ta có thể yêu rồi không
yêu ai đó nữa. Một người yêu
có thể là người quan trọng nhất, và rồi ngày nào đó, là
người bạn cũng không.
Nhưng Tình yêu thì còn lại.
Nó có thể ngủ yên vĩnh viễn,
mà cũng có thể tỉnh thức
một lúc nào đó. Tình yêu mãi mãi vẫn là Tình yêu đó, là
Tình yêu mà ta đã tha thiết,
say đắm, và cả đớn đau.
Không thể nói là không gì cả
cho một Tình yêu, dù đã xa
xôi và mờ ảo vô cùng đi nữa. Chính vì thế mà người ta dẫu
không còn yêu nhưng vẫn cứ
giữ mãi một lòng nhớ nhung.
Giữ mãi một Tình yêu đã
không còn có thực. Đâu đó trong cuộc đời, người
ta vẫn gặp nhau, yêu nhau,
chia tay nhau, lãng quên và
nhung nhớ. Để trải dài suốt là
dư âm của sự lỡ làng. Ta có thể
đợi nhau, nhưng cuộc đời không đợi ta. Vì thế mà đã có
rất nhiều Tình yêu đẹp trong
cuộc đời, nhưng chẳng biết có
bao nhiêu trong số đó, đi trọn
vẹn được đến cuối đường. Thì trong lúc tình còn ấm, xin
giữ chặt tay nhau …