GauCute.Wap.Sh
Trang ChủGirl XinhDiễn Đàn
loaThông Báo:
Khai trương diễn đàngaukute.wapka.me mời bạn tham gia, tuyển 3 admin quản lý diễn đàn
Trang chủ » »
Tìm Kiếm| Lượt Xem : () | Tập tin chủ đề (0)
↓

Tấm bưu ảnh cuối cùng

nvới hoa anh đào và những võ sĩ Samurai huyền thoại đã đã lấy đi của Hạ Vi 3 năm trời miệt mài trên sách vở và dự án. Càng ngày Hạ Vi càng trở nên xinh đẹp, quyến rũ, và trải niệm hơn. Nhưng mỗi ngày trôi qua bên trời xứ lạ là thêm một ngày nặng trĩu nhớ quê hương, cô không thể tiếp tục bất kì mối quan hệ nào. Cô về nước ngay sau khi nhận kết quả tốt nghiệp. Bỏ mặc cô bạn cùng phòng 3 năm đã khóc suốt một đêm vì giữ cô ở lại.
Hạ Vi về nước, bước sang một trang mới của cuộc đời với việc gia nhập vào phòng đối ngoại của một hãng thời trang quốc tế, cô cũng đồng thời đóng vai trò cố vấn và trợ lý cho một số tổ chức nhân đạo lớn. Điều đó đã mang cô đến gặp Tiểu Minh. Trước khi họ gặpnhau, trong suy nghĩ của Hạ Vi thì Tiểu Minh làmột mẫu người thu hút phụ nữ, một kẻ thân thiện và tốt bụng hết mức ngay cả những lúc không cần thiết, và nhất là lại sở hữu một khuôn mặt rất nam tính. Chính Hạ Vi cũng đã bị say nắng trong lần gặp đầu tiên ấy.
Chỉ đến khi cô nhận ra mình đang nắm tay anh trên con đường liễu rũ bao quanh hồ lớn nằm ở trung tâm thành phố cô mới thực sự nhận ra mình đã bị tình yêu đánh gục từ lúc nào. Họ đã cầm tay nhau như thế đi hết từ những con phố nhỏ, băng qua dãy cửa hàng băng đĩa treo đầy những áp phích nhạc mới. Băng qua những hàng quán trưng bày những đồ ăn đủ sắc màu, 1h, 2h và cả một buổi chiều hai con người ấy đã đi cùng nhau như vậy. Cả cô và anh đều không nhớ mình đã nói với nhau những chuyện gì. Con đường chiều rợp lá mùa thu. Trong suốt những ngày đó cô và anh đã cùng nhau đi qua biết bao nhiêu bến bờ hạnh phúc. Tình yêu của Hạ Vi và Tiểu Minh đã đi vào cả những trang nhật ký mới của Hạ Vi.
" .. Anh có biết là em thích mưa,
vì trong mưa sẽ không ai biết được là em đang khóc...
Đã có lần em nghĩ nỗi cô đơn sẽ theo em đi về vô tận...
Nhưng anh đã mang nắng đến bên em ...
Phủ kín tâm hồn em, trái tim em ngập tràn hạnh phúc...
Giờ này em chỉ nghĩ đến anh..."
Ngày tháng .. năm ... sắp tròn một năm kỷ niệm tình yêu,
Lại một cơn áp thấp nữa tràn về thành phố. Đường mưa như trút nước. Nước tràn ngập mênh mông khắp mọi nơi. Nhiều cây mọc hai bên đường đã không chịu nổi sức gió bật cả gốc chắn ngang đường. Trên radio người ta đang phát đi những cảnh báo nguy hiểm và hạn chế mọi loại phương tiện tham gia giao thông trên đường. Giọng cô phát thanh viên đầy xúc động và lo lắng khi đọc thông báo những chỗ nguy hiểm. Thế nhưng, Tiểu Minh dường như không hề để ý đến mọi thông báo đó. Anh vẫn lao xe vut vút trên đường. Chưa bao giờ anh thấy buồn như vậy. Có lẽ anh cũngkhông hiểu được rằng mình đang làm gì lúc này. Suốt con đường về, anh chỉ biết hỏi mình tại sao. Anh không thể hiểu được quyết định của Hạ Vi. Có lẽ mãi mãi sẽ không bao giờhiểu được. Có trách mình cũng không thể làm gì hơn lúc này. Bằng cả nước mắt và cả tình yêu cô dành cho anh Hạ Vi thuyết phục anh rờikhỏi Việt Nam cùng cô nhưng anh đã không đồng ý bởi anh chưa bao giờ sẵn sàng cho điềuđó…
Ngày đưa Hạ Vi ra sân bay, Tiểu Minh nắm chặttay cô đi đến tận lúc ra cửa soát vé. Họ nhìn nhau hồi lâu, cô lao đến ôm anh, anh lẩn tránh một cái ôm nghẹt thở như mọi lần. Con đường về của anh ngày đó dài bất tận. Anh những tưởng rằng mọi cánh cửa gần như đã đóng lại vì thiếu cô.
Những ngày sau đó, Hạ Vi không liên lạc nhiều với anh, vì mỗi lần như thế là cô không ngăn được nỗi nhớ, không ngăn được những giọt nước mắt. Cô không muốn ở lại thêm, có lẽ quá khứ đau buồn ngày nào đang trở vè gặm nhấm dần những tháng ngày trở lại. Cô lại ra đi, dường như không thể đối mặt với nó thêmmột lần nào nữa. Và cô mong anh sẽ đi cùng cô. Hạ Vi vẫn thường xuyên gửi những tấm bưuảnh chụp lại những nơi cô đã đi qua, tất cả đềurất đẹp , rất rạng rỡ. Đằng sau mỗi tấm cô đềukhông quên đề dòng chữ: "forever love…" - kèm theo đó là địa chỉ của cô, ngày giờ viết thư. Cô cũng thường xuyên dặn dò anh hãy kiên trì với lớp ngoại ngữ. Rồi anh sẽ sớm sanghội ngộ cùng cô. Tất cả những gì cô chờ mong chỉ có vậy.
Tiểu Minh đã in một tấm ảnh mà Hạ Vi chụp chung với những người bạn để lên bàn làm việc của anh để anh có thể thấy cô gần hơn. Anh cũng thường xuyên gửi thư điện tử cho cô, trừ khi quá bận vì công việc.
Cho đến một ngày, Tiểu Minh nhận được một tấm bưu ảnh của Hạ Vi, tấm cuối cùng mà cô gửi cho anh. Ở nơi cô đứng, xung quanh phủ đầy tuyết trắng, vẫn nụ cười ấy trên môi nhưng cô đã gầy hẳn đi so với trước. Đằng sau tấm ảnh Hạ Vi đề:
"Em sắp chuyển nơi ở mới, em sẽ đi làm cho một công ty khác, cuộc sống của em giờ có quá nhiều biến động Tiểu Minh ah, khi nào ổn định em sẽ liên lạc lại với anh".
Nhiều tháng trôi qua từ tấm ảnh cuối cùng ấy,Tiểu Minh dằn vặt mình trong đợi chờ và hàngngàn câu hỏi. Tất cả những email anh gửi đi đều không có trả lời. Hạ Vi giờ đang ở đâu? Chỉcó những bức chân dung trên tường đang nhìnvào anh mà không một lời giải đáp. Anh trở về đúng nghĩa của một kẻ cô đơn. Ở nơi mà những kẻ cô độc muôn đời đang lạc lối....
Trích nhật ký Hạ Vi trước khi rời Việt Nam:
"Tiểu Minh của em, lá thư này sẽ chẳng bao giờđến tay anh, cũng như lý do em phải đi mà anhsẽ không bao giờ biết, em không thể, không bao giờ muốn làm anh đau khổ. Em cũng không thể cầu xin anh hiểu và tha thứ cho em. Hôm nay, em chưa bao giờ thấy mình tuyệtvọng như vậy, chỉ m

<<12

Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
Đánh giá : (like - dislike)
vote
/ - phiếu

↑Cùng Chuyên Mục

♥Bạn xem chưa ?

icon1001 con hạc giấy
icon17 tuổi, em rẽ ngang theo chồng
icon4 lỗi thường gặp trên các máy Nokia Lumia
iconDream dragon war relics
iconHuyền thoại của thế giới

Game Hot

♥Thống Kê
Từ Khóa:
Quy Định
Hỗ trợ
Liên Hệ: 0986974633
Email: Quang.quachvan50@gmail.com
Chia sẻ bài viết này: sms G ZFT
© 2013-2016 GauCute.Wap.Sh
Powered: xtgem
DMCA.com
Teya Salat